Tháng năm không trở lại
Tháng năm không trở lại
Còn một tuần nữa thôi, em phải xa ngôi trường Đại Yên thân yêu để học một ngôi trường khác. Em biết ngày đó thế nào cũng đến, nhưng em không ngờ nó lại đến nhanh như thế.Ngôi trường Đại Yên đọng lại trong em rất nhiều kỉ niệm, là hành trang cho em bước đi trên tương lai của cuộc đời.
Mới ngày nào, em vẫn chập chững bước vào lớp 1. Mới ngày nào ngôi trường có bao điều thú vị, mới lạ cho em khám phá .Mà thời gian năm năm trôi qua thật nhanh, em đã biết hết những nơi vui chơi, dãy hành lang từng khối sân trường còn vướng bao buồn vui…Em thuộc “ địa hình” của ngôi trường như ngôi nhà thứ hai, ngôi nhà chung của hàng nghìn các em học sinh, đã vương vấn bao kí ức.Và những người thầy, người cô đã dạy dỗ, dìu dắt chúng em bước vào đời, như những người cha , người mẹ luôn yêu thương con cái hết mực, nuôi náng các con nên người.Những kí ức về mái trường không thể thiếu những người bạn, những đàn anh, đàn chị đồng hành với ta qua từng năm học, cùng nhau trải qua bao giờ học vui vẻ, bổ ích, bao giờ kiểm tra căng thẳng. Bạn có nhớ khi ta hỏi bài, chép bài nhau chứ? Em cũng từng như thế nhưng nhờ sự dạy dỗ của thầy cô và nhờ sự nỗ liwjc của mình em đã không cần chép bài của ai nữa.Sau những giờ kiểm tra, chúng em sẽ được tận hưởng những giờ ra chơi thoải mái, thư giãn tha hồ nô đùa. Nhớ những lúc đến trường sớm, những lúc về mua quà vặt cổng trường rồi chia nhau ăn. Rồi những lúc mải ngủ, tắc đường mà đi học trễ , bị sao đỏ bắt.Bạn còn nhớ không? Lúc mới đặt chân vào ngôi trường, ra nhập ngôi nà chung thì em chỉ muốn về nhà luôn thôi. Nhưng khi sắp phải rời xa ngôi trường ta lại cảm thấy tiếc nuối, chẳng muốn rời đi đâu.Đến lúc đến lễ bế giảng ta mới thấy có cảm xúc khó nói, chỉ biết đứng ngẩn ngơ mà trầm tư. Nhớ đến quãng thời gian mà chúng ta vui vẻ bên những người bạn, ngôi trường thân yêu mà ta đã quen mà giờ chẳng thấy nữa.Quãng thời gian tưởng hiển nhiên mà lại quý giá vô cùng.Khi ta rời xa ngôi nhà đã thân thuộc sẽ cảm thấy trống vắng lắm.Ngôi trường vẫn vậy, dãy lớp, bảng đen, những bộ bàn ghế vẫn đó nhưng những học sinh học ở đó không còn là ta mà là những em học sinh nhỏ hơn tiếp bước, tiếp nối truyền thống tốt đẹp của ngôi trường Tiểu học Đại Yên thân yêu.
Tuy có buồn khi phải xa trường, nhưng em luôn vững tin bước vào ngôi trường cấp hai. Bởi vì dưới mái trường Đại Yên thầy cô, bạn bè luôn sát cánh tiếp cho em thêm sức mạnh, niềm tin.
Trước khi xa trường, em luôn cầu chúc cho thầy cô mạnh khỏe, hạnh phúc. Chúc các bạn luôn bay cao, bay xa để một lúc nào đó chúng ta sẽ cùng nhau quay trở về ngôi nhà chung- Trường Tiểu học Đại Yên.
Tạm biệt và hẹn gặp lại thầy cô, các bạn!
Học sinh
Đinh Vi Khanh lớp 5A2